TIN TỨC

TÀ NĂNG – PHAN DŨNG KHI GIẤC MƠ THÀNH HIỆN THỰC

Bài dự thi "Hành trình của tôi" của bạn Trương Thị Yến Nhi

Bạn hỏi liệu tôi có muốn trở lại. Câu trả lời là có. Và sẽ là mùa cỏ xanh. Vô tình tôi nghe hai người đàn ông chưa cần gia đình chia sẻ “anh thích đi, mỗi lần đi là lại thấy thêm được điều mới lạ. Vì sao dấu bánh xe lại như vậy. Vì sao cái cây đó mọc thế này. Vì sao con suối đó lại chảy thế kia...” Đúng vậy. Cái đẹp nằm trong cảm nhận của mỗi cá nhân. Tôi thấy đẹp chưa chắc bạn đã thấy đẹp và ngược lại. Nên hãy đi vì chính bản thân mình. Khi đó bạn sẽ thấy cái đẹp hiện hữu khắp nơi.

Xe chúng tôi đến trạm cuối lúc 4 giờ sáng. Trời vẫn còn say ngủ. Nhưng quán ăn đã sẵn sang tiếp đón khách xa sau một chặng xe dài mỏi mệt. Chúng tôi, những người đi một mình tập hợp nhau thành một team, hồ hởi nói chuyện, hỏi tên, nơi ở và những chuyện không đầu không cuối. Trời lạnh. Bún bò ngon đến lạ. Nhưng người ham vui nên quên mất tên quán, chỉ nhớ được cạnh bên có một quán café nhỏ nằm sâu bên trong, ẩn mình trong một cổng hoa giấy tím.

Đôi khi chinh phục ở đây có nghĩa là chinh phục chính bản thân bạn đã biến điều mình nghĩ là không thể thành có thể
Đôi khi chinh phục ở đây có nghĩa là chinh phục chính bản thân bạn đã biến điều mình nghĩ là không thể thành có thể

 

Chúng tôi tiếp tục đi xe trung chuyển vào sâu bên trong xã Tà Năng. Đường xốc, xe xốc. Chúng tôi được dịp trở lại tuổi thơ chơi thú nhúng. Sau 15km, tức khoảng 30’ đi xe. Chúng tôi đến nơi xuất phát.

Mỗi bạn được phát chai nước 1,5 lít. Cuộc chinh phục bắt đầu lúc 8h sáng tại nhà Hoa Giấy (nghe bạn trưởng đoàn bảo vậy chứ thực ra không có cái hoa giấy nào)

Tà Năng – Phan Dũng là cung đường bộ bắt ngang từ Đức Trọng (Lâm Đồng) qua Tuy Phong (Bình Thuận). Được biết đây là 2 xã thuộc diện nghèo nhất của 2 tỉnh (Tà Năng và Phan Dũng). Có lẽ vì thế nên thiên nhiên kết duyên cho hai số phận bằng một cung đường đẹp như mơ nhưng cũng lắm trắc trở tựa như sự nghèo khó của hai người tình.

Tháng 3, mùa cỏ cháy. Nói đúng hơn là cỏ non đã bắt đầu lấm tấm sau khi cỏ đã cháy. Anh Sơn (người Bình Thuận) hỗ trợ tour, giải thích cỏ cháy theo đúng nghĩa đen của nó. Cháy bởi lửa. Cứ mỗi mùa khô, người dân lại khoanh vùng đốt những khu vực cỏ khô dễ bắt lửa để tránh tình trạng cỏ cháy tự phát không kiểm soát được gây ra cháy rừng diện rộng. Lại thêm một kiến thức. Bởi vậy mới nói, con người luôn không đầu hàng số phận. Chế ngự thiên nhiên để cùng nhau sinh tồn.

Đường mòn được tạo ra từ dấu chân hoặc dấu xe. Cứ ngỡ nơi xa xôi hẻo lánh xe không tới được. Nhưng dọc ngang trên khắp các đồi, dấu xe hiên ngang thách thức uốn quanh theo sườn núi một cách ngang ngạnh. Đây cũng là dịp tôi được ngắm nhìn chiếc xe cũ được “độ” lại để dùng vận chuyển đồ qua những ngọn đồi cao thấp liên tục. Bánh xe bao xích theo kiểu bánh xe tăng để lướt đi trên bùn đất khi lên dốc cũng như giảm trơn trượt khi xuống dốc. Nói thì nghe đơn giản, nhưng các bạn hãy một lần đến Tà Năng để thấy đồng tiền quý giá nhường nào vì sức con người bỏ ra thật là to lớn. Người dân nơi đây lam lũ thật, cực khổ thật nhưng cũng hào sảng thật. Cũng như Bác trai chở nước mấy chục cây số len lỏi qua mấy con đèo để bán nước cho khách du lịch. Giữa Tà Năng- Phan Dũng nước đá là một loại cao lương mỹ vị, mà bác sẵn sàng cho khách một cục đá to khi khách hỏi mua ít đá để pha với nước mang theo. Tôi đã gặp những con người tốt bụng như vậy.

Lại nói về những người bạn mới quen nhưng cùng chung đích đến. Một Văn lầy lội, hài hước như một người anh em ruột trong nhà. Một Sơn ca mạnh mẽ nhưng vô cùng con nít trong trò ma sói. Một Phòng ca trầm lặng, ít nói nhưng chu đáo tận tình. Một Vũ lí lắc như hình ảnh chú bé liên lạc của Tố Hữu. Một Huy ca trẻ trung và tiếp sức các thành viên bằng nụ cười tít mắt mỗi khi vượt “một con đèo chửi”. Một Vân ngọt ngào nhưng vô cùng khỏe khoắn trên mọi con dốc. Tất cả mọi người đã làm nên một phần của chuyến đi tuyệt vời

Sẽ không thể không nhắc đến những bữa “cơm rừng” đầy thú vị. Ăn trưa trên ngọn đồi đầy gió dưới mấy góc thông thưa. Nếu như ở Sài Gòn, chỉ cần tia nắng nhỏ cũng bực mình thì ở đây cả suối nắng mà cứ thấy mát như ở trong bóng râm. Còn về bữa ăn tối dưới ánh đèn lung linh, thơm “sặc sụa” mùi thịt nướng và món nước chấm ớt hiểm trứ danh của rừng núi. Bạn đã bao giờ uống café sáng và ăn tô mì nóng dưới làn sương chưa. Hãy đến Tà Năng để thử nhé. Ngon hơn bất kỳ bữa tiệc buffet trong nhà hàng nổi tiếng nào. Rồi là ăn trưa bên bờ suối róc rách sau khi đã ngâm chân dưới dòng nước mát lạnh và ngã lưng trên một tảng đá nào đó.

Bạn hỏi liệu tôi có muốn trở lại. Câu trả lời là có. Và sẽ là mùa cỏ xanh.

Và cũng rất thiếu sót khi nói về hành trình mà quen nhắc đến các anh “grap rừng”. Với 75k, bạn sẽ tận hưởng được cảm giác ú tim trong các phim hành động rượt đưởi bật nhất của Hollywood và bạn sẽ được làm viên chính. Chướng ngại vật là những góc cây ngay giữa đường. Những tảng đá từ lớn đến bé. Dốc lên rồi lại dốc xuống. Rẽ trái rồi lại rẽ phải. Bạn đừng nghĩ là phải đi bộ hết quãng đường mới có thể gọi là chinh phục Tà Năng – Phan Dũng. Đôi khi chinh phục ở đây có nghĩa là chinh phục chính bản thân bạn đã biến điều mình nghĩ là không thể thành có thể. Nên đi xe không có nghĩa là bạn thua cuộc ở phút 89 mà là bạn đang cho bạn cơ hội để có thể có trải nghiệm khác mà bạn chưa biết đến.

Bạn hỏi liệu tôi có muốn trở lại. Câu trả lời là có. Và sẽ là mùa cỏ xanh. Vô tình tôi nghe hai người đàn ông chưa cần gia đình chia sẻ “anh thích đi, mỗi lần đi là lại thấy thêm được điều mới lạ. Vì sao dấu bánh xe lại như vậy. Vì sao cái cây đó mọc thế này. Vì sao con suối đó lại chảy thế kia...” Đúng vậy. Cái đẹp nằm trong cảm nhận của mỗi cá nhân. Tôi thấy đẹp chưa chắc bạn đã thấy đẹp và ngược lại. Nên hãy đi vì chính bản thân mình. Khi đó bạn sẽ thấy cái đẹp hiện hữu khắp nơi.

Cảm ơn Tà Năng – Phan Dũng chuyến đi đầu tiên khơi nguồn cho những điều tưởng chừng như không thể.

Cảm ơn những người bạn mới và những điều tốt đẹp mới!

0938 535 929 - 0334022020