Bài dự thi viết về "Hành trình của tôi" của bạn Nguyễn Thị Như Khánh
MỘT NGÀY THÔI - CÙNG NHAU – MÌNH ĐI TRỐN. BẠN NHA.
只有一天-我们在一起出去吧
Chào bạn! Rất vui vì hôm nay chúng ta lại thêm ngày nữa được cùng nhau làm nên những điều tuyệt vời.
Ngày mới của tôi bắt đầu khi tiếng chuông đồng hồ báo thức “tít tít tít tít” vang lên, mẹ tôi rôm rả bên tai “bla bla bla” để cập nhật tin tức buổi sáng, lúc ấy thì tôi biết lại sắp phải chuẩn bị “đi mần kiếm cơm rồi”.
Còn bạn, bạn thì sao ?.
Đắm mình vào thiên nhiên trong xanh, đón bình minh ờ đường chân trời xa khuất, nghe du dương tiếng chim hót líu lo, ngắm ánh nắng nhạt xuyên qua kẽ lá…những điều này trước đây với tôi đã từng rất xa xỉ.
Tôi sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn – nơi chật chội với gần 09 triệu người sinh sống. Bạn biết đấy, khi xã hôi ngày một phát triển, khói bụi, môi trường ngày càng ô nhiễm, xe cộ ùn tắc, lại thêm gánh nặng cơm áo gạo tiền đè lên vai, thử hỏi xem có mấy người còn thời gian tìm những phút giây dành cho bản thân?. Hoạ chăng đó sẽ là chút thời gian ngồi la cà uống café ngắm phố phường, các chị, các cô lăng xăng tập thể dục, chiều đến gặp bạn bè đi đây đó tình tang, có phải không?
Vậy thì bạn ơi, nếu bạn đang có những chuỗi ngày giống tôi, thôi thì hôm nay, dành một và chỉ một ngày thôi, cùng tôi “Refresh” lại bản thân mình, bạn nhé.
Thiên nhiên ngoài kia tươi đẹp lắm, nghĩ lại xem đã bao lâu rồi bạn quên mất không khí trong lành, vẻ đẹp kỳ diệu của cây cối, ngắm vạn vật thi nhau đua nở. Tôi có lần đã đi đến Cực Đông, ngắm bình minh đầu tiên trên đất liền, đi qua đồi cát trắng thơ mộng, đến bãi Rạng nhấp nhô sườn đá, ngắm cảnh biển nên thơ của buổi chiều tà, đêm đến là cảm giác nhảy ghềnh trên từng mỏm đá. Lại có lần đến với Lomburr – con đường lương thực của người K-Ho, tay trong tay cùng ai đó ngắm ánh hoàng hôn của thành phố sương mù buông dần, cảm nhận không khi se lạnh tràn về trên đỉnh núi. Chúng tôi, những anh em gặp nhau lần đầu trong chuyến hành trình ấy, cùng ngồi kể cho nhau nghe bao chuyện buồn vui, trong ánh lửa bập bùng của màn đêm, cùng nhau - chúng tôi như đã quen biết tự thuở nào.
Còn nhiều nhiều nữa mà tôi muốn kể cho bạn nghe nhưng sẽ tuyệt vời hơn khi chính bạn là người cảm nhận nó. Thiên nhiên – Văn hóa – Con người tưởng chừng xa cách mà lại rất gần, tuy lạ mà rất đổi thân quen, nhẹ nhàng và sâu lắng, an nhiên và diệu kỳ đan xen nhau thật hạnh phúc biết bao.
Nếu bạn từng nghe qua những đợt cháy rừng ở Úc, hơn 16.800.000 hec-ta rừng bị cháy trụi, nửa tỷ loài động vật đã chết, hay tình trạng biến đổi khí hậu với hạn hán và lũ lụt triền miên, băng tan ở Bắc Cực, tuyết rơi ở sa mạc Sahara, cá voi nghẹt thở với ngàn mảnh vụn nhựa..những hậu quả này không phải do chúng ta gây ra sao?.Hãy thử nhìn lại,chúng ta đã làm gì thiên nhiên và môi trường sống của chúng ta thế này… thật tàn nhẫn. Vậy thì bạn ơi, nếu bạn nghĩ bàn tay nhỏ bé của bạn không thể cứu được trái đất, xin đừng gây thêm vết dao nào làm nó tổn thương. Hãy cho tôi, những người giống tôi và cả BẠN, chúng ta còn có thể nhìn ngắm những điều tuyệt vời của tạo hóa, được không?
Còn điều gì chùn bước chân bạn sao.? Xách ba lô lên nào. Cùng tôi, chúng ta đưa nhau đi trốn, cùng trải nghiệm, lắng lòng mình lại để nghe hơi thở của thiên nhiên, sau cùng, có thể ngồi kể cho nhau nghe thêm nhiều chuyện buồn vui nữa, bạn nhé!
Sài Gòn – cho những ngày chỉ muốn trốn dịch đi chơi
04.04.2020-THANH MINH TIẾT