TIN TỨC

KHO BÁU CAO NGUYÊN - THÁC 7 TẦNG ĐÀ LẠT

Bài dự thi viết về "Hành trình của tôi" của bạn Tấn Hòa

Đầu tiên là một ngã ba. Một hướng là ngoài vào trong theo lối tôi đi nãy giờ, trước mắt là hai con đường giống nhau hướng ra hai bên. Ơ, thế đi thẳng là như nào? Rồi hơi phiêu phiêu rồi. Thôi kệ, bên phải đi.

Khoảng một giờ chiều, tôi bắt đầu hành trình đi tìm thác 7 tầng giữa cái nắng ỏi ả hầm hầm tưởng chừng như sắp mưa. Dựa vào chỉ dẫn đầu tiên của anh chủ quán Gió tôi mon men theo con đường đầy đá cuội. Lại tiếp tục hỏi anh bán cafe (tươi) bên đường tôi thẳng hướng con đường bê tông nhỏ xíu giữa hai đường đá cuội to. Vào khoảng 1km thì bắt gặp ngã ba đầu tiên, tốt thôi, theo ghi nhận tôi tiếp tục rẽ phải . Lại đến ngã tư tiếp theo, lần này thôi thì hên xui đi. Tôi chọn con đường đẹp nhất dù nó chẳng khác hai con đường còn lại là bao. Lòng chợt hớn hở hơn khi tôi tấy hai cô chú trên con ngựa sắt đang từ hướng ngược lại di chuyển về phía tôi. "Cô chú ơi, cho con hỏi đường vào thác 7 tầng đi như thế nào ạ?" "Cứ đi thẳng con đường này là tới thôi con, đừng rẻ trái hay phải gì hết, nhớ đừng rẽ nha, cứ đi thẳng thôi" "Vâng con cám ơn ạ!" Lòng thầm nghĩ "ơ thế dễ vậy thôi á" nhưng rồi tôi nhận ra mình sai hoàn toàn. Có lẽ chỉ là đi thẳng theo lời hai cô chú ấy là suy nghĩ của riêng hai người họ thôi, với một người chưa đi như tôi thì không phải.

⛰ Đầu tiên là một ngã ba. Một hướng là ngoài vào trong theo lối tôi đi nãy giờ, trước mắt là hai con đường giống nhau hướng ra hai bên. Ơ, thế đi thẳng là như nào? Rồi hơi phiêu phiêu rồi. Thôi kệ, bên phải đi.

Thế là tôi lại tiếp tục con đường bên phải thêm một ki-lô-mét nữa. Và tôi gặp ngã tư các bạn ạ. Ngã tư thì dễ rồi, cô chú bảo chạy ở giữa đừng rẽ. Ok - fine, sau tầm ba ki-lô-mét nữa thì tôi gặp ngã ba nữa, thôi lại mặc định bên phải. Phía cuối con đường là một cái lán nhỏ của người dân dựng lên bên cạnh rẫy cafe. Mừng quá! có người. Lại điệp khúc "chú ơi! cho con hỏi......?" thì tôi có câu trả lời là đi ra lại ngã ba rồi rẻ phải, xong đi thẳng xuống cái dốc đứng đứng đó con.

⛰ Chuẩn con đường như chú bảo, dốc đứng, đứng kinh hồn. Tôi để số một, rà rà cả hai thắng đề phòng. Đích đến là một con suối nhỏ, đẹp cực kì mang đầy vẻ hoang sơ và huyền bí. Ngay lúc này trời bắt đầu đổ mưa. Tôi tự động viên mình, thôi, Hiking vào xem sao, địa hình như thế này rất dễ có thác. Nghĩ là làm, tôi đi sâu vào ngược chiều nước chảy, giữa là con suối, hai bên là rừng rậm, dưới nước cơ man nào là rêu. Quá tuyệt vời, dù không tìm thấy thác thì cũng đủ rồi. Ảnh tôi thả một ít phía dưới đấy. đi khoảng bốn mươi phút thì tôi gặp một trũng nước khá to, một thác nhỏ phía đối diện, hai bên là vách núi nên lại đành quay ngược trở lại.

⛰ Lọ mọ ra lại ngã tư, lại chọn một con đường bên phải. Lại gặp ngã ba, rồi lại gặp ngã ba, rồi gặp một chị làm rẫy bảo "chị không biết nữa, nhưng trong này là đường cụt rồi em ạ". Thử hết đường này đến đường khác tôi vẫn không thể tìm được con thác ấy. Một chút nhụt chí xuất hiện trong đầu. Tôi đi hẳn ra ngoài khi đồng hồ đã qua hơn 3 giờ chiều, nhưng rồi ngã ba đầu tiên tôi quyết định rẽ trái. Nếu giờ bỏ cuộc thì thật đáng tiếc. Vào thêm hai ki-lô-mét tôi gặp một rẫy chanh dây và anh bạn làm ở đấy bảo: "Nếu em đi tiếp đường này thì đi ngang qua suối rồi lên một dốc cao, khoảng mười ki-lô-mét lận, còn em đi ra ngoài rồi rẽ hướng kia khoảng năm ki-lô-mét thôi!". Và đây là lần thứ hai tôi nghe câu "em cứ đi thẳng là tới, đừng rẽ đi đâu hết!" Ok-fine! Em vừa làm theo câu nói đấy từ trưa đến giờ anh ạ.

⛰Quyết định lần cuối, thích đường nào thì đi thôi, cảm giác của mình vẫn thường chính xác. Lọ mọ như thế nào tôi lại đến ngay chòi của chú khi nãy. Khỏi cần tôi lên tiếng chú bảo "đi ra lại ngã ba rồi quẹo xuống dốc ấy, cứ đi miết là nghe tiếng nước chảy là thấy thôi. “Vâng, khi nãy con đi theo lời chú và xuất hiện cả tá con đường. Đi thẳng của mấy người là như thế nào vậy trời? Thôi kệ, auto theo cảm giác tiếp, đi ra, rẽ phải, auto.......á con đường đất này khi nãy hình như chưa đi, quất thôi! Ơ, nó ra lại con đường khi nãy có dấu chân chó này. Auto cảm giác, auto cảm giác. Hình như có tiếng nước chảy mạnh chỗ này. Dừng xe tôi mon men xuống dưới. Chuẩn rồi, tiếng nước chảy mạnh. Mà dốc đứng vãi. Mà thôi kệ, sai còn hơn không tìm thấy gì. Trời không phụ lòng người. Và rồi tôi tìm ra nó như vậy đấy. Đừng ai hỏi tôi đường đi vào như thế nào. Tôi chịu với mấy cái ngã rẽ mà như lời người dân ở đây bảo là "đi thẳng". Có lẽ cho tôi di lần nữa thì có khi bị lạc nữa cũng nên.

Đến nơi thì tôi gặp một số người dân ở đây, họ bảo gần đây có con thác đẹp hơn như thế này nữa. Thôi chịu, có lẽ lần sau tôi sẽ khám phá tiếp. Hôm nay vậy là đủ rồi. Cả buổi chiều hành xác mệt rã rời nhưng đầy mãn nguyện. Tôi không quên thưởng cho mình nồi lẩu bò nóng hổi kèm theo hai quả trứng vịt lộn trước khi về nhà.

0938 535 929 - 0334022020