Bài dự thi “Hành trình kết nối tâm hồn với thiên nhiên” của bạn Ngọc Bích
Thiêng liêng một đỉnh trời mây
Sương mờ giăng lối men say tình nồng
Mây trắng buông vào hư không
Hoàng hôn rót nắng buông lòng vấn vương
Hương trời thấm tình quê hương
Đêm ngồi tĩnh lặng nhớ thương bóng hình
Phải chăng tôi đã bị quyến rũ bởi vẻ đẹp hoang sơ, mộc mạc của núi rừng Chư Nâm, vẻ đẹp của những tia nắng bình minh xuyên qua lưng chừng đồi, khi những giọt sương còn vương mình trên lá, đâu đó tiếng chim hót vang vọng núi rừng.
Chư Nâm là một đỉnh núi có độ cao gần 1.500m thuộc xã Chư Đăng Ya, huyện Chư Păh, tỉnh Gia Lai. Đứng nhìn từ đỉnh, xuất hiện ngay tầm mắt vẻ đẹp của bình nguyên xanh thẳm trải rộng, cùng núi lửa Chư Đăng Ya; trông về xa xa là Biển Hồ có hình dáng uyển chuyển như bản đồ Việt Nam.
- Nắng đã bắt đầu lên cao, chúng tôi bắt đầu lên đường lúc 9 giờ sáng với hành trang gọn nhẹ, dành sức cho hành trình lên đỉnh đầy ngoạn mục và gai góc. Cung đường uốn lượn với nhiều địa hình khác nhau, vượt qua rừng thông, tiếp đến là những con dốc toàn đất đá với cỏ khô, chênh vênh trên từng phiến đá, nếu không cẩn thận sẽ bị trượt ngã điếng người, thế nhưng không gì có thể làm chúng tôi chùn bước.
- Hành trình kéo dài 8 tiếng đồng hồ, nhiều lần nghỉ chân bên sườn núi, thưởng thức món xôi gà hảo hạng buổi trưa nơi núi rừng; và những bước chân kiêu hãnh, chúng tôi cũng đã đặt lên đỉnh Chư Nâm. Chúng tôi cảm nhận vị thơm ngát của gió quyện cùng hơi nắng hoàng hôn giữa mênh mông đất trời, một cảm giác phiêu bồng như đứng giữa những tầng mây trời. Hít hà một hơi thật sâu, thở ra thật chậm, thả trôi mọi mệt nhọc cũng như mọi tất bật cuộc sống. Rồi mọi người cùng nhau dựng lều và chuẩn bị cho bữa tiệc đêm trăng khuyết, nhưng cũng không quên ghi lại những khoảnh khắc tuyệt đẹp khi hoàng hôn buông dần.
- Trời đêm buông xuống, trong cái lạnh của những ngày đầu năm, mọi người quây quần bên nhau, cùng nếm vị nồng của men rượu, rỉ tai nhau nghe những câu chuyện vui buồn, cảm nhận từng làn gió buốt của sương đêm. Khoảnh khắc này tôi đã từng tưởng tượng trong tâm trí, nhưng đêm hôm ấy là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm thực tế, cảm nhận sự tinh tế của tạo hóa, làm tôi cứ muốn ôm mãi khoảnh khắc này.
- Tiệc nào rồi cũng tàn, tôi nán lại bên đóng lửa hồng ấm áp để sưởi ấm cơ thể, khi đó tôi như trở lại là chính mình, thưởng riêng cho mình một vài phút giản dị, tâm hồn thuần khiết nhẹ bẫng, thong dong tự tại cùng đất trời, trao nhau những lời thì thầm của vài lần trải nghiệm cùng người bạn mới, về những chuyến đi xa đến công việc thường nhật, về những rung động trái tim tuổi trẻ.
- Đến 12 giờ khuya, lửa tắt dần rồi chìm trong màn đêm, quay về lều lòng đầy vấn vương, trả lại không gian tĩnh mịch cho đất trời. Gió cứ thổi mạnh từng cơn, lạnh tới thấu xương, thêm vào đó là “dàn nhạc Rock” của những chàng trai thành thị khi đang say giấc nồng, làm tôi chẳng thể nào ngủ ngon, thế nhưng tôi lại bị hấp dẫn bởi trải nghiệm mới lạ này. Và rồi tất cả chỉ là bóng đêm khi ta nằm im.
- Sáng hôm sau, bình minh lên xua tan cái giá lạnh đêm qua, nghe đâu đó vang vọng của núi rừng, của muôn thú. Sau khi thưởng thức hương vị nắng mai cùng bát cháo nóng hổi, nhâm nhi ly trà rừng thơm ngon, chúng tôi bắt đầu thu xếp hành lý cá nhân và xuống chân núi, để lại tiếp tục cuộc sống như lẽ thường, gửi lại tất cả trong ánh nắng đẹp xinh và bước đi trong xao xuyến.
- Thật tuyệt vời khi được gặp gỡ mọi người và trải nghiệm thiên nhiên nơi này, những khoảnh khắc ngắn ngủi trong chuyến đi này như một kỷ niệm đáng nhớ có lẽ tôi không bao giờ quên, xin cảm ơn vì tất cả!